Thứ Sáu, 17 tháng 9, 2010

Thuở tớ là Cu



Ngày bé bà ngoại hay dẵn tay tôi qua các hẻm núi đầy gió và cào cào... bà luôn nhắc "bước cho tử tế vào kẻo lại vấp vào Đớ" khi tôi đi học bà dẵn đến trường và -Nhờ cô cho nó ngồi bên thằng Tớ ( sau này tôi biết là bạn Tứ) Bác Hoạt biết đọc chữ Nho bác hay ngồi trên sập Gụ nhìn hòn non bộ ngoài sân,"rình" không cho bọn tôi bất trộm Trứng Gà, và Dâu Da Xoan mà bác cứ "lằng nhằng" gọi là cây "Dung Thụ" tuổi thơ ở quê mùa Hạ thì đua châu, hôi cá... mùa Xuân xem tập kéo Chữ hội đền Đinh, một Xuân lẽo đẽo đi xem hội xa làng mình bé tẹo đi theo các chị xinh xinh. Khi hội tan Cu cò đi theo một chị làng Xuân Vũ mà không nghẹo về Đam Khê khi về đến lối .
-Chả chết lạc! đêm về bu tôi chê ; lớn (bảy tuổi) mà không bằng cái em, đi học về mải chơi "cứ ngơ ngơ như Bò đội nón" cái em nó toàn phải dẵn mới về đến ngõ...vậy mà tôi đâu có chừa đến 16 tuổi gặp một em đèm đẹp là tôi đi miết cho tới nay, mấy chục năm ông , bà , bác... tôi đều mất cả quê tôi chả còn ai nói cái giọng buồn cười để tôi hỏi linh tinh rồi "cười buòa cả da" bố cái bọn Khê Đầu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét