Hoàng Ngọc Hiến
http://tiasang.com.vn/Default.aspx?tabid=115&CategoryID=41&News=3493
Tôi nhận thấy cứ vài ba năm người Hà Nội lại sáng tạo ra một từ mới hoặc một cách diễn đạt mới - bao giờ cũng độc đáo, hóm hỉnh và lan tràn rất nhanh trong lời ăn tiếng nói hàng ngày.
…Ở Đại học Harvard, theo lời mời của GS Huệ Tâm Hồ Tài, Chủ nhiệm Ban Nghiên cứu Đông Á, tôi nói chuyện với các bạn đồng nghiệp và sinh viên về một số hiện tượng đáng chú ý trong văn học Việt và Tiếng Việt hiện đại. Một sự bất ngờ là điều được cử tọa chú ý và thảo luận sôi nổi là chuyện vui tôi kể về sự sáng tạo từ của người Hà Nội. Tôi nhận thấy cứ vài ba năm người Hà Nội lại sáng tạo ra một từ mới hoặc một cách diễn đạt mới - bao giờ cũng độc đáo, hóm hỉnh và lan tràn rất nhanh trong lời ăn tiếng nói hàng ngày.
Nói về ưu điểm của mình, người Hà Nội nói là “hơi bị” ưu điểm. Người Hà Nội không nói: “Tôi nhảy giỏi” mà lại nói “Tôi nhảy hơi bị giỏi”. Người Hà Nội không nói: “Tôi giỏi tiếng Anh” mà lại nói: “Tôi hơi bị giỏi tiếng Anh”. Người Hà Nội không nói “Đôi giầy của tôi là giày xịn” mà nói: “Đôi giầy của tôi hơi bị xịn”… Đã “hơi” lại còn “bị”, quả là hai lần khiêm tốn. Nói về ưu điểm của mình mà lại “hơi bị”, dường như có sắc thái hóm hỉnh, tự trào - “Tôi hơi bị nhảy cảm”, “Tôi tiếp thu hơi bị nhanh”, “Trí nhớ tôi hơi bị tốt”, “Tôi hơi bị khỏe”… Với cách diễn đạt này, cả Hà Nội đang trở nên khiêm tốn, mà cũng không hẳn là khiêm tốn.
Cũng thời gian gần đây, người Hà Nội nói gì cũng “vô tư”, cái gì cũng “vô tư”. Mời một người bạn đi uống bia và anh ta nhận lời: “Được, tôi đi ngay! Vô tư!” mà không nhận lời cũng “vô tư”! Khen hay chê đều “vô tư” cả. Bài này tốt, đăng “vô tư”! Bài này kém, không đăng được, “vô tư đi!”; Từ “vô tư” ở cửa miệng người Hà Nội mang nhiều sắc thái: Hóm hỉnh, hồn nhiên, cởi mở… Dù là tranh thủ hay thách thức người đối thoại, bao giờ cũng vui vẻ, thân tình. Qua lời nói thân tình của người Hà Nội, “vô tư” từ một đạo đức cao xa đã trở nên gần gũi, thoải mái, thỏa đáng… Ai cũng có thể vô tư, cả Hà Nội trở nên vô tư… Một bước tiến thực sự về tinh thần do phép màu nhiệm của ngôn từ. Buổi hôm ấy, cử tọa bắt mấy từ của người Hà Nội rất nhanh. Lúc ra về nói chuyện với một cháu Việt kiều, thấy cháu nói tiếng Việt không sõi, tôi hỏi: “Cháu có hiểu những điều tôi nói hôm nay không ?” cháu nhoẻn miệng cười và trả lời: “Cháu hơi bị hiểu. Chú nói chuyện vui lắm. Muốn nghe chú nói nữa.” “Vô tư đi!”
Mấy năm gần đây, người Hà Nội thích dùng từ “hoành tráng”. Cái gì cũng có thể “hoành tráng”. Hỏi người Hà Nội “Hoành tráng là gì?” chắc nhiều người lúng túng. Nhưng xem ra họ dùng từ này rất trúng. Bát phở thông thường giá hăm nhăm ngàn, nay có một bát phở giá một trăm năm mươi ngàn thì chẳng có cách nói nào tốt hơn gọi nó là một bát phở “hoành tráng”. Mỗi người như gửi vào từ này một “sắc thái” riêng thể hiện ở ánh mắt, nụ cười khi nói, và chính “sắc thái” đó làm tăng sức thuyết phục cho ý nghĩa của từ được sáng tạo hồn nhiên. Đây cũng là một biểu hiện của cái vẫn được gọi là “tài hoa” của người Hà Nội."
Cái "văn hoá Hà nội" của tác giả Hoàng Ngọc Hiến này có lẽ không ổn, mình lại phải lấy "Người Hà Nội thứ thiệt không nói thế" http://newsforums.bbc.co.uk/ws/vi/th...rt=15&tstart=0 Của bác Nhàn đang trối đây đẩy trên Báo Bắp Cải ra để nói.
Hay đẹp xấu giỏi ... gì "các bác Hà nội" cũng ôm vào mình ráo thì có lé đó là cái "Văn hoá Hà nội" hay sao? Ôm chán ôm no rồi thì lại "Người Hà nội Xịn " thì không làm thế, thế vậy cụ Nhàn lại ngồi đưa đẩy rồi đổ thừa cho anh em Tỉnh lẻ đấy à?
Hay đẹp xấu giỏi ... gì "các bác Hà nội" cũng ôm vào mình ráo thì có lé đó là cái "Văn hoá Hà nội" hay sao? Ôm chán ôm no rồi thì lại "Người Hà nội Xịn " thì không làm thế, thế vậy cụ Nhàn lại ngồi đưa đẩy rồi đổ thừa cho anh em Tỉnh lẻ đấy à?
(Khi mà "Chẳng Thơm cũng thể hoa nhài...Thanh Lịch là người Tràng An" có người nhắc khéo đó là lời của người Phủ Tràng An lên Thăng Long "công tác" và bị mấy người Hà Nội Thứ Thiệt (hay không ?) bôi bác cái thứ từ ngứ ngọng ngẹo nặng nề của vùng đớ vôi Hoa Lư, nên để chống chế lại và người Trường Yên đã nói câu này thì có lẽ là hợp lý và đáng cảm thông hơn cái anh "Thăng Long" tự nhiên không ai bảo sao mà cũng nhảy ra khơi khơi .
-Ờ mà! chả thơm thì cũng Hoa Nhài dấu không Thanh lịc cũng người Tràng An là em (TL HN) đây ạ.
Thì đúng là không ở đâu ngửi nổi chẳ "Người Hà nội xịn" thì cũng chả có người ở đâu tự dưng mà như vậy cả)
Nên bây chừ bác Nhàn "ngượng" quá mà "thanh minh thanh nga" chăng? Nhưng Thanh gì thì Thanh cũng đừng đổ thừa cho các bạn Hà nội "not" xịn chứ.
Ta quay về chuyện của bác Hiến khi mà một loạt các "từ vựng mới" được xuất hiện cách nay vài năm đến 3, 4 chục năm, khi "iem"(đặc sản NB nhé) còn nằm đến nay đã lớn , già ... thì các từ có nội dung nghiêm túc( thẳng chân đấy ợ) cũng như bây bạ đã được "sinh" ra ở khắp các, mọi miền, ngóc ngách, làng xóm.... rồi mọi người mang đi đây đi đó sử dùng chứ đâu chỉ ở Thủ Đô thôi đâu.
Như "1lít" là 100 (một trăm) hay, "Xến" là cái L (hay âm hộ chị em..) "Tinh tướng" là người thường cầm tinh ông tướng, Nó "thếch" mẹ nó rồi(nó lấy /nhón/lấy trộm ...) là bắt nguồn từ từ (take) từ khi có phong trào học tiếng Anh rồi thì "hơi bị được/đẹp/ngon/hay... ", hay "Xin lỗi nhá" với ngữ nghĩa hoàn toàn khác ..v.v..
Cái hay thì ta không nói nhưng cái dở hơi thì liệu cái bác Hiến kia cứ khơi khơi như thế rồi liệu có ôm nổi không? Hay lại "người Hà nội "Xịn" không ai làm thế"? Thế thì "Xin lỗi nhé" bác Hiến.
Ta quay về chuyện của bác Hiến khi mà một loạt các "từ vựng mới" được xuất hiện cách nay vài năm đến 3, 4 chục năm, khi "iem"(đặc sản NB nhé) còn nằm đến nay đã lớn , già ... thì các từ có nội dung nghiêm túc( thẳng chân đấy ợ) cũng như bây bạ đã được "sinh" ra ở khắp các, mọi miền, ngóc ngách, làng xóm.... rồi mọi người mang đi đây đi đó sử dùng chứ đâu chỉ ở Thủ Đô thôi đâu.
Như "1lít" là 100 (một trăm) hay, "Xến" là cái L (hay âm hộ chị em..) "Tinh tướng" là người thường cầm tinh ông tướng, Nó "thếch" mẹ nó rồi(nó lấy /nhón/lấy trộm ...) là bắt nguồn từ từ (take) từ khi có phong trào học tiếng Anh rồi thì "hơi bị được/đẹp/ngon/hay... ", hay "Xin lỗi nhá" với ngữ nghĩa hoàn toàn khác ..v.v..
Cái hay thì ta không nói nhưng cái dở hơi thì liệu cái bác Hiến kia cứ khơi khơi như thế rồi liệu có ôm nổi không? Hay lại "người Hà nội "Xịn" không ai làm thế"? Thế thì "Xin lỗi nhé" bác Hiến.
Thêm ;
Nói -Bác nói như "âm hộ chị Dậu" . thì nghĩa là bác nói tối nghĩa lắm (khó hiểu). :))
Vì "Vô t
ư
" là bắt nguồn từ một từ chỉ "ruồi Hà nội" của dân "Tỉnh lẻ" chê bai cái tính của con ruồi thấy cái rì (ngọt , thơm , thối ...) cũng bâu bào.
Nên nói -Vô tư như "ruồi" Hà nội.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét